Danh ca Chế Linh. Về phía Chế Linh, ông khiến nhiều khán giả bất ngờ khi ở độ tuổi 80 nhưng vẫn phong độ, khỏe mạnh. Chế Linh tâm sự: "Tôi may mắn vì không dính vào Covid-19. Cơn bão Covid-19 thật sự là một nỗi kinh hoàng đối với toàn thế giới, trong đó có tôi. Tôi cứ
Em vẫn cứ lặng lẽ…dõi theo một bóng hình mà em cố lãng quên. Em vẫn cứ lặng lẽ…mang yêu thương đặt vào con tim ấy. Em vẫn cứ lặng lẽ…đợi chờ một ngày kia ai đó quay trở về bên em. …Ai đó quan trọng đối với em lắm! Và em tin… Yêu thương rồi sẽ trở về……. ♥. Nước vô tình, ngàn năm trôi mãi Mây vô tình, mây mãi vẫn bay Trăng vô tình, trăng đùa với gió
Mặc dù yêu thích nghề này nhưng không phải ai cũng biết có những trường nào đào tạo ngành Xuất bản chất lượng hay cơ hội việc làm ra sao. Trong bài viết JobOKO chia sẻ, bạn đọc sẽ nắm được các vị trí việc làm "Hot" của ngành Xuất bản để ứng tuyển khi có nhu cầu.
Đôi lúc tình yêu cũng khiến cho chúng ta buồn, làm bọn họ phải rơi nước mắt. đầy đủ giọt nước mắt, những gian khổ mà các bạn trải qua không phải lúc làm sao cũng hoàn toàn có thể bày tỏ, chổ chính giữa sự với những người bạn, fan thân, fan đồng nghiệp.
Truyền thống yêu nước của dân tộc ta là một truyền thống đáng quý. Tiếp bước cha ông, em nhận lấy ngọn lửa yêu nước ấy và thắp sáng nó trong lồng ngực của mình. Để phát huy ngọn lửa ấy, em học tập và rèn luyện chăm chỉ mỗi ngày. Em luôn cố gắng để cho bản thân mình của ngày hôm nay, phải hoàn thiện hơn chính mình của ngày hôm qua.
Bài hát thuong em la dieu anh khong the ngo - noo phuoc thinh do ca sĩ Noo Phuoc Thinh thuộc thể loại . Tìm loi bai hat thuong em la dieu anh khong the ngo - noo phuoc thinh - Noo Phuoc Thinh ngay trên Nhaccuatui. Nghe bài hát Thương Em Là Điều Anh Không Thể Ngờ chất lượng cao 320 kbps lossless miễn phí.
EqxayA. Danh sách Trọn bộ Truyện Không Thể Yêu Em Một Ngày Hay Sao? Full tập được cập nhật mới nhất tại Trùm Truyện đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Trùm Truyện luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Bài viết có thể bạn thích 🔰 Tên Truyện ⭐Truyện Không Thể Yêu Em Một Ngày Hay Sao? Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ TRÙM TRUYỆN Những cảm giác của mối tình đơn phương đau khổ biết chừng nào. Mười năm cô dõi theo anh âm thầm , còn năm năm chờ đợi anh , dành cả nửa đời người ra yêu anh. Anh không hề yêu cô nên một ngày bên cô đồi lại mười lăm ngày xa anh luôn nghĩ rằng mình hận cô. Một ngày anh ở bên cô được đổi lấy nửa đời cô yêu anh nhưng anh luôn cảm giác anh không có lợi trong truyện này. Em sinh ra là công chúa nhưng lại phải sống như phù thủy. Lỗi của em chỉ có một. Chính là yêu anh! Em không muốn làm hoa bạch trà nhưng thứ em có thể chọn chỉ là chờ đợi. Em mong viết nên một câu chuyện cổ tích, nhưng phải làm thế nào để hoàng tử nhận ra tình yêu của phù thủy? Cho dù chỉ là một ngày, vẫn không thể yêu em sao? Danh sách chương Chương 1 Em có thể chờ Chương 2 Ngày anh về Chương 3 Hôn ước Chương 4 Gia chiến Chương 5 Tình địch Chương 6 Vì em ích kỷ Chương 7 Âm mưu Chương 8 Bước ngoặt Chương 9 Chuyển biến Chương 10 Hai con đường Chương 11 Bóng đêm Chương 12 Ác mộng Chương 13 Âm mưu Chương 14 Lựa chọn sai lầm Chương 15 Ngõ cụt Chương 16 Đợi chờ Chương 17 Bi kịch bắt đầu Chương 18 Hy vọng Chương 19 Nước và lửa Chương 20 Lời nguyền Chương 21 Mưu tính Chương 22 Giá trị Chương 23 Giọt nước mắt Chương 24 Mất Chương 25 Nguy cơ Chương 26 Điều kiện Chương 27 Lựa chọn và giả thuyết Chương 28 Giao dịch Chương 29 Bằng chứng Chương 30 Đổi thay Chương 31 Nơi nhìn thấy được Chương 32 Huyết thống Trọn bộ danh sách chương Truyện Không Thể Yêu Em Một Ngày Hay Sao? 🔰Chương 1 🔰Chương 51 🔰Chương 2 🔰Chương 52 🔰Chương 3 🔰Chương 53 🔰Chương 4 🔰Chương 54 🔰Chương 5 🔰Chương 55 🔰Chương 6 🔰Chương 56 🔰Chương 7 🔰Chương 57 🔰Chương 8 🔰Chương 58 🔰Chương 9 🔰Chương 59 🔰Chương 10 🔰Chương 60 🔰Chương 11 🔰Chương 61 🔰Chương 12 🔰Chương 62 🔰Chương 13 🔰Chương 63 🔰Chương 14 🔰Chương 64 🔰Chương 15 🔰Chương 65 🔰Chương 16 🔰Chương 66 🔰Chương 17 🔰Chương 67 🔰Chương 18 🔰Chương 68 🔰Chương 19 🔰Chương 69 🔰Chương 20 🔰Chương 70 🔰Chương 21 🔰Chương 71 🔰Chương 22 🔰Chương 72 🔰Chương 23 🔰Chương 73 🔰Chương 24 🔰Chương 74 🔰Chương 25 🔰Chương 75 🔰Chương 26 🔰Chương 76 🔰Chương 27 🔰Chương 77 🔰Chương 28 🔰Chương 78 🔰Chương 29 🔰Chương 79 🔰Chương 30 🔰Chương 80 🔰Chương 31 🔰Chương 81 🔰Chương 32 🔰Chương 82 🔰Chương 33 🔰Chương 83 🔰Chương 34 🔰Chương 84 🔰Chương 35 🔰Chương 85 🔰Chương 36 🔰Chương 86 🔰Chương 37 🔰Chương 87 🔰Chương 38 🔰Chương 88 🔰Chương 39 🔰Chương 89 🔰Chương 40 🔰Chương 90 🔰Chương 41 🔰Chương 91 🔰Chương 42 🔰Chương 92 🔰Chương 43 🔰Chương 93 🔰Chương 44 🔰Chương 94 🔰Chương 45 🔰Chương 95 🔰Chương 46 🔰Chương 96 🔰Chương 47 🔰Chương 97 🔰Chương 48 🔰Chương 98 🔰Chương 49 🔰Chương 99 🔰Chương 50 🔰XEM TIẾP CHƯƠNG SAU Trùm Truyện sẽ cập nhật tiếp tục các chương mới nhất của Truyện Không Thể Yêu Em Một Ngày Hay Sao? . Các bạn có thể nhấn theo dõi Trumtruyen để không bỏ lỡ những chương mới nhất của Không Thể Yêu Em Một Ngày Hay Sao? nhé. Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, trùm truyện, truyện full. Trùm Truyện luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Danh sách trumtruyen trên website đọc truyện online hàng đầu việt nam. Với nhiều thể loại khác nhau như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, đô thị. Leave a comment
Tác giả Thể loại Truyện Teen, Ngôn TìnhNguồn Gác SáchTrạng thái FullSố chương 54Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Những cảm giác của mối tình đơn phương đau khổ biết chừng nào. Mười năm cô dõi theo anh âm thầm , còn năm năm chờ đợi anh , dành cả nửa đời người ra yêu không hề yêu cô nên một ngày bên cô đồi lại mười lăm ngày xa anh luôn nghĩ rằng mình hận ngày anh ở bên cô được đổi lấy nửa đời cô yêu anh nhưng anh luôn cảm giác anh không có lợi trong truyện sinh ra là công chúa nhưng lại phải sống như phù thủy. Lỗi của em chỉ có một. Chính là yêu anh!Em không muốn làm hoa bạch trà nhưng thứ em có thể chọn chỉ là chờ đợi. Em mong viết nên một câu chuyện cổ tích, nhưng phải làm thế nào để hoàng tử nhận ra tình yêu của phù thủy? Cho dù chỉ là một ngày, vẫn không thể yêu em sao?
Với em anh là hoàng tử, còn với anh... em chỉ có thể là phù thủy. Giai điệu bản nhạc hồ thiên nga vang lên êm dịu du dương khắp khán phòng vắng người. Những ngón tay thon dài của Jungkook nhẹ nhàng lướt trên những phím đàn. Môi cậu vẫn giữ nét cười dù đôi mắt rất tập trung. Khi bản nhạc kết thúc, Jungkook hít một hơi sâu rồi toan đứng dậy. Cùng lúc với một tiếng vỗ tay phát ra từ phía bên kia căn phòng. Park Jimin tán thưởng "Rất tuyệt vời! Anh trở thành fan của em rồi!" Một nụ cười hiện ra trên khuôn mặt xinh đẹp của Jungkook. "Anh nghe nhiều như vậy mà giờ mới thành fan sao?" "Vì lúc trước anh nghe không hiểu." Jimin nhún vai với điệu bộ vô tội. Jungkook bĩu môi một cái rồi lại tươi cười. "Mình về nhà nhanh đi! Em rất nhớ dì Lee, cả mấy món dì nấu nữa." Cậu nói xong thì chạy đi lấy hành lý của mình. Họ về đến nhà đã hơn bảy giờ tối. Đáng lẽ cậu đã không ghé qua nhà hát, nhưng lại có một số vấn đề cho buổi diễn ngày mai cần giải quyết gấp. Jungkook đứng nhìn ngôi nhà một lát rồi bước vào. Đã ba tháng cậu không về, căn nhà vẫn chẳng có khác biệt gì ngoài giàn dây trường xuân ngày càng bành trướng thế lực. "Kook!" Dì Lee gọi to tên cậu. Jungkook vui vẻ chạy đến ôm dì. "Con mua rất nhiều quà cho dì nè!" Cậu nói rồi lôi từ trong đống hành lý Jimin vừa mang vào đủ thứ hộp lớn nhỏ. "Đã nói con không cần tốn kém rồi!" Dì Lee nhắc nhở. Jungkook nhún vai "Biết sao được. Tại con nhớ dì quá nên mới mua quà coi như an ủi bản thân." "Vậy em có nhớ anh không?" Jimin hỏi. "Dĩ nhiên là có rồi." Cậu đưa một chiếc hộp màu xanh cho anh. Park Jimin bĩu môi phản đối "Thiệt không công bằng. Tại sao anh chỉ có một? Em nhớ anh ít quá." "Jimin! Không được đòi hỏi chứ!" Dì Lee nói trước khi Jungkook kịp trả lời. Sau khi cậu đem mấy món quà phát cho những người giúp việc còn lại trong nhà, Jungkook đến ngồi xuống bàn ăn cùng dì Lee và Jimin."Con nhớ đồ ăn của dì đến chết mất. Ở đó họ chỉ cho con ăn mỗi khoai tây nghiền." Jungkook nói trong khi gắp liên tục thức ăn vào chén. "Mẹ anh cứ than dài than vắn chuyện này. Nói như em sắp bị bỏ đói đến nơi." Nghe vậy dì Lee tặc lưỡi nhắc nhở còn Jungkook thì cười tít mắt. "Dì cũng là một nửa mẹ em. Vậy nên lo cho đứa con trai này là đúng thôi!" "À phải! Nghe nói mai con lại có buổi diễn phải không?" Dì hỏi với nét mặt vui vẻ. "Dạ! Nhưng trong nội ô thôi. Với lại chỉ có ba ngày, sau đó con sẽ nghỉ ngơi trường kỳ ở nhà. Ba cũng nói trợ lý sắp xếp cho con đi làm trong An Vĩnh rồi." "Vậy cũng tốt, dù sao cũng phải bắt đầu làm quen hoàn cảnh. Sau này con còn phải tiếp quản sự nghiệp của ông chủ nữa. Đâu thể cứ làm nghệ sĩ đàn dương cầm mãi được." Dì Lee gật đầu tán thành.
Tác giả Vĩ Y Thể loại Ngược, Gương vỡ lại lành, HE Độ dài 54 Chương Tình trạng Hoàn Couple Ngô Minh Hy - Huỳnh Gia Ái Review có Spoil Ngô Minh Hy và Huỳnh Gia Ái là thanh mai trúc mã với nhau, còn là môn đăng hộ đối với nhau. Từ nhỏ cho đến lớn gia đình anh luôn chuyển anh đến trường của cô học, có thể ở bên cạnh chăm sóc cho cô, nhưng anh lại luôn chán ghét và đối xử với cô, vì gia đình cô rất giàu có, có thể giúp công ty gia đình anh trong chuyện làm ăn. Vì lý do trên anh đã rất ghét cô. Còn cô lại yêu thầm anh 10 năm, luôn ở bên cạnh anh chỉ để được nhìn thấy anh. Cho đến khi Ngô Minh Hy đi du học, cô vì yêu anh mà chờ đợi anh cả 5 năm nhưng kết quả lại nhìn thấy anh có bạn gái bên nước ngoài, còn dẫn bạn gái về nước, anh yêu cô ấy luôn đối xử tốt và đặc biệt chăm sóc cô ấy, đến khi cô bạn gái của anh hãm hại đổ tội cho cô đẩy cô ấy ngã, dù anh biết rõ cô không đẩy cô ấy nhưng lại chọn về phía cô ấy bênh vực cô ấy mà làm tổn thương cô. Ngày hôm đó, Huỳnh Gia Ái hẹn gặp mặt Tường Vân người yêu của anh, cô đã biết mọi âm mưu mà cô ta đã tiếp cận anh, thì ra Tường Vân là người yêu cũ của Minh Thành em họ của Minh Hy, anh ta đã cho Tường Vân một số tiền để cô ta tiếp cận lợi dụng ở bên cạnh Minh hy, sau khi cô biết mọi kế hoạch đó cô đã uy hiếp Tường Vân chia tay với anh, nếu như không mọi chuyện sẽ bị bại lộ ra. Nhưng mấy ngày sau, Huỳnh Gia Ái lại nhận được tin tức Tường Vân đã rơi xuống sông mà chết, mà từ khi đó đột nhiên anh lại đối xử tốt với cô hơn, còn đồng ý kết hôn với cô, cuộc hôn nhân diễn ra nhanh chóng. Trong đêm tân hôn, cô lại nhìn thấy được tấm ảnh của anh và Tường Vân được treo trong phòng tân hôn của hai người, ngay từ đầu cô đã biết anh đối xử tốt với cô còn đồng ý kết hôn với cô vì để trả thù cho người yêu cũ của anh, nhưng vì yêu anh cô lại chấp nhận và đồng ý. Sau khi kết hôn được 1 tháng, mỗi ngày cô đều cố hết sức hoàn thành vai trò người vợ của mình, nấu rất nhiều đồ ăn dù biết anh không ăn, chờ đợi anh đến khuya có nhiều lần cô còn ngủ quên, nhưng còn anh vẫn luôn coi cô như cái bóng trong nhà, không cảm xúc, không quan tâm. Ngày nọ, Huỳnh Gia Ái bắt gặp được Ngô Hinh Hy ngủ với người con gái khác trong chính ngôi nhà của cô, cô gái đó lại mặc áo của anh, nhưng khi cô định làm loạn anh lại vì cô bênh cô gái đó lại nói những lời nói tổn thương đến cô, thật ra giữa anh và cô gái đó chưa làm gì với nhau hết anh chỉ dùng cô gái đó để đả kích đến cô mà thôi. Mọi chuyện xảy ra khi, ba của cô vì bệnh mà nhập viện trở thành người thực vật, mà đôi mắt của cô lại yếu đi nếu không phẫu thuật sớm hơn sẽ bị mù, mọi chuyện dường như đổ hết lên người cô, một mình cô phải giải quyết và chịu đựng tất cả mọi việc, lúc này bên cạnh cô có người con trai khác là Chấn Thiên luôn ở bên cạnh, an ủi cô khiến cho Ngô Minh Huy ghen, nhưng khi nhìn thấy cô vì chờ anh mà anh không đến lại bị đám người khác làm bị thương, nhìn thấy cô mất tích một ngày khiến anh lo lắng đến thế nào, nhìn thấy cô muốn ly hôn với anh lạnh lùng và xa cách với anh, anh lại không muốn ly hôn với cô mà níu kéo cô. Nhưng khi cô làm vỡ tấm ảnh của Tường Vân, anh vì giành lại tấm ảnh ấy không muốn tấm ảnh bị vỡ nát mà giành lại từ tay cô, khiến cô bị thương mảnh thuỷ tinh đâm vào tay cô. Đến lúc này cô mới nhận ra, dù cho như thế nào anh cũng sẽ không thể yêu cô được, mà anh sau khi nghe những lời nói tổn thương từ cô anh đã nhận ra mình yêu cô từ khi nào không hay, anh quyết định sẽ không buông tay cô lần nào nữa, mà anh cũng quyết định từ bỏ quá khứ giữa mình và Tường Vân, anh cảm thấy mắc nợ cô ấy vì anh mà cô ấy phải chết, nếu có kiếp sau anh sẽ trả cho cô ấy, còn kiếp này anh đã sống vì một người khác chính là cô Huỳnh Gia Ái. Khi mà cuộc nói chuyện giữa cô và Minh Thành đã đều được anh nghe hết lại, thì ra từ trước đến nay anh lại hiểu lầm cô, mà cô lại làm tất cả vì anh. Kể từ khi đó, giữa hai người bên nhau rất hạnh phúc như một cặp vợ chồng với nhau, cho đến khi giữa Minh Thành và cô xảy ra xung đột, anh vì cứu cô mà bị đâm một nhát dao, nhưng khi anh tỉnh dậy lại nhìn thấy bức thư cô rời đi để lại, dường như cả thế giới của anh như đang sụp đổ đi, anh đã đến cầu xin cha mẹ cô về tung tích của cô nhưng không ai biết. 6 năm sau, anh luôn chờ đợi cô và tìm đến tung tích cô. Cuối cùng, anh đã tìm và gặp lại cô, nhưng hiện tại cô lại bị mù cô không muốn bộ dạng hiện tại của mình để anh nhìn thấy, giữa hai người giải quyết hết mọi hiểu lầm và tha thứ cho nhau, về lại bên nhau một lần nữa. Truyện này mình đọc khá lâu rồi, từ lúc mới bước chân vào ngôn tình. Mình tìm được bộ truyện này trong list truyện ngược ở những trang page khác, nên mình đã thử đọc và cũng cảm thấy khá hay và tạm được, về truyện này mình đọc cảm thấy cách edit hay hành văn của tác giả thấy theo hướng là truyện teen thì phải, mình cũng thắc mắc không biết truyện này của tác giả Việt không nữa, tại nghe tên mấy nhân vật trong truyện rất giống với mấy cái tên ở Việt Nam mình. Nếu ai hợp gu thì thử nhảy hố và đọc thử nhé. Hồi còn nhỏ, mình từng đọc nhiều truyện cổ tích, cảm thấy rất ghét phù thủy vì độc ác, nhưng khi đọc xong truyện này mình lại có cái nhìn khác về phù thuỷ hơn, cảm thấy phù thuỷ cũng rất đáng thương làm tất ảnh những điều ác chỉ vì yêu hoàng tử, nhưng hoàng tử lại có mình công chúa cũng như câu nói này mình sưu tầm trong truyện “Hoàng Tử chỉ nhìn thấy giọt lệ của công chúa, không nghĩ rằng phù thuỷ cũng biết đau”
Với em anh là hoàng tử, còn với anh… em chỉ có thể là phù điệu bản nhạc hồ thiên nga vang lên êm dịu du dương khắp khán phòng vắng người. Những ngón tay thon dài của Gia Ái nhẹ nhàng lướt trên những phím đàn. Môi cô vẫn giữ nét cười dù đôi mắt rất tập trung. Khi bản nhạc kết thúc, Gia Ái hít một hơi sâu rồi toan đứng dậy. Cùng lúc với một tiếng vỗ tay phát ra từ phía bên kia căn Phong tán thưởng“Rất tuyệt vời! Anh trở thành fan của em rồi!”Một nụ cười hiện ra trên khuôn mặt xinh đẹp của Gia Ái.“Anh nghe nhiều như vậy mà giờ mới thành fan sao?”“Vì lúc trước anh nghe không hiểu.” Nguyên Phong nhún vai với điệu bộ vô Ái bĩu môi một cái rồi lại tươi cười.“Mình về nhà nhanh đi! Em rất nhớ dì Lan, cả mấy món dì nấu nữa.” Cô nói xong thì chạy đi lấy hành lý của về đến nhà đã hơn bảy giờ tối. Đáng lẽ cô đã không ghé qua nhà hát, nhưng lại có một số vấn đề cho buổi diễn ngày mai cần giải quyết gấp. Gia Ái đứng nhìn ngôi nhà một lát rồi bước vào. Đã ba tháng cô không về, căn nhà vẫn chẳng có khác biệt gì ngoài giàn dây trường xuân ngày càng bành trướng thế lực.“Ái!” Dì Lan gọi to tên cô. Gia Ái vui vẻ chạy đến ôm dì.“Con mua rất nhiều quà cho dì nè!” Cô nói rồi lôi từ trong đống hành lý Nguyên Phong vừa mang vào đủ thứ hộp lớn nhỏ.“Đã nói con không cần tốn kém rồi!” Dì Lan nhắc Ái nhún vai“Biết sao được. Tại con nhớ dì quá nên mới mua quà coi như an ủi bản thân.”“Vậy em có nhớ anh không?” Nguyên Phong hỏi.“Dĩ nhiên là có rồi.” Cô đưa một chiếc hộp màu xanh cho Phong bĩu môi phản đối“Thiệt không công bằng. Tại sao anh chỉ có một? Em nhớ anh ít quá.”“Phong! Không được đòi hỏi chứ!” Dì Lan nói trước khi Gia Ái kịp trả khi cô đem mấy món quà phát cho những người giúp việc còn lại trong nhà, Gia Ái đến ngồi xuống bàn ăn cùng dì Lan và Nguyên Phong.“Con nhớ đồ ăn của dì đến chết mất. Ở đó họ chỉ cho con ăn mỗi khoai tây nghiền.” Gia Ái nói trong khi gắp liên tục thức ăn vào chén.“Mẹ anh cứ than dài than vắn chuyện này. Nói như em sắp bị bỏ đói đến nơi.”Nghe vậy dì Lan tặc lưỡi nhắc nhở còn Gia Ái thì cười tít mắt.“Dì cũng là một nửa mẹ em. Vậy nên lo cho đứa con gái này là đúng thôi!”“À phải! Nghe nói mai con lại có buổi diễn phải không?” Dì hỏi với nét mặt vui vẻ.“Dạ! Nhưng trong nội ô thôi. Với lại chỉ có ba ngày, sau đó con sẽ nghỉ ngơi trường kỳ ở nhà. Ba cũng nói trợ lý sắp xếp cho con đi làm trong An Vĩnh rồi.”“Vậy cũng tốt, dù sao cũng phải bắt đầu làm quen hoàn cảnh. Sau này con còn phải tiếp quản sự nghiệp của ông chủ nữa. Đâu thể cứ làm nghệ sĩ đàn dương cầm mãi được.” Dì Lan gật đầu tán Ái bĩu môi thắc mắc“Làm nghệ sĩ được ra cả nước ngoài lưu diễn như con có gì không tốt sao dì?”“Nhưng ông chủ cũng có tuổi rồi. Rồi sẽ có lúc giao hết mọi thứ cho con.”Gia Ái mỉm cười, gật đầu cho qua. Cô vốn không hề có hứng thú gì với việc buôn bán kinh doanh. Vậy nên tốt nhất là kết hôn với một người có thể làm thay cô. Cũng may anh Hy là thiên tài trong lĩnh vực này.“Đám hoa bạch trà của con sao rồi dì Lan?” Gia Ái hỏi.“Vẫn rất tốt. Chú Lương chăm sóc chúng hằng ngày.”Nguyên Phong đề nghị“Hôm qua có mấy đóa bắt đầu nở rồi. Lát chúng ta cùng ra ngoài xem nhé!”Gia Ái lập tức gật đầu lia lịa, cô thích nhất là ngắm hoa bạch trà nở. Đám hoa này là do tự tay cô trồng, cũng đã được năm năm bầu trời ánh trăng bắt đầu chiếu sáng, phủ một màng hào quang lên khu nhà kính trồng hoa. Gia Ái và Nguyên Phong cùng bước đến gần chỗ mấy đóa hoa trà màu trắng đang nở, tuy chỉ có mấy bông nhưng cũng đã rất lộng lẫy rồi. Gia Ái đưa tay chạm nhẹ vào một đóa, bờ môi anh đào khẽ cong lên.“Sao em lại thích hoa trà như vậy?” Nguyên Phong hỏi.“Anh quên tên tiếng Anh của em là gì sao?”“Camellia.”“Ừ. Em cũng là một đóa hoa trà mà.” Gia Ái nhẹ nhàng nói. Ánh mắt ngưng lại trên cánh hoa. “Anh ấy sắp về rồi. Chỉ cần chờ thêm một chút nữa.”Giọng Nguyên Phong vang lên“Lần trước ông chủ về có ghé qua. Nhưng ông chủ chỉ nhìn chúng một giây thì quay người bỏ đi, nét mặt không được vui lắm. Anh và mẹ đều không hiểu. Nghe nói trước kia ông chủ cũng từng trồng rất nhiều bạch trà.” Gia Ái lắng nghe nhưng không trả lời, chỉ cười buồn. “Bởi vì ông ấy không cần đến nữa rồi.”-Ngày cuối cùng của ba buổi biểu diễn, sau khi kết thúc bản nhạc. Đèn được bật lên, Gia Ái thanh nhã đứng dậy cúi chào khán giả. Vui vẻ đón nhận những tràn vỗ tay vang vọng. Đôi mắt cô đảo khắp khán đài, ghi nhận lấy mỗi nụ cười là một sự quan tâm. Và rồi… phía cuối khán đài, anh đang ở Ái sững sờ nhìn dáng anh, cô biết mình không lầm. Cô đã dõi theo bóng anh suốt mười năm, vậy sao có thể nhầm lẫn được. Không hề suy nghĩ đắn đo, Gia Ái tức tốc chạy vào hậu trường, theo lối ra của nhân viên để đến gặp đến bên ngoài, Gia Ái vừa chống hông vừa thở dốc, nhưng may mắn là cô đuổi kịp. Anh đang đứng phía trước cửa nhà hát.“Anh Hy!” Cô gọi to rồi chạy đến trước mặt Ngô Minh Hy. “Anh đến xem em diễn sao? Em…”Câu nói của Gia Ái nghẹn lại nơi cổ họng. Một cô gái vừa bước đến quàng tay mình qua tay anh. Dáng điệu ngọt ngào yêu thương.“Cô là ai?” Giọng Gia Ái phút chốc lạc gái kia trả lời“Tôi là bạn gái của anh ấy. Mà hai người có quen nhau sao?” Cô gái ngước lên nhìn Minh Hy. “Sao anh không nói cho em biết? Đã vậy còn không chịu đến đây nữa, bắt em phải ra sức năn nỉ.”Gia Ái ở đây nhìn nét nũng nịu của cô gái kia cùng với nụ cười trìu mến của anh mà trái tim đau nhói. Thì ra cảm giác bị người ta đâm thẳng một nhát vào tim là như vậy.“Tôi là đàn em của anh ấy ở trung học!” Gia Ái từ tốn giới thiệu, cảm nhận những giọt nước mắt đang chảy ngược vào lòng cùng với âm thanh của thứ gì đó đổ vỡ.“Ra là vậy. Thật ra tôi rất hâm mộ cô. Hôm nào chúng ta cùng ra ngoài uống nước nha. Thật xin lỗi giờ chúng tôi có việc rồi. Hẹn gặp lại sau!”Sau cái gật đầu của Gia Ái, hai người họ bước đi. Ngô Minh Hy thậm chí còn không thèm nói một câu với cô.“Em không sao chứ?” Nguyên Phong hỏi. Anh vốn định đến đón Gia Ái, không ngờ lại chứng kiến luôn chuyện lắc đầu thay cho câu trả lời. “Không sao, mình sẽ không sao!”
không thể yêu em một ngày sao